Dù bạn có thích hay không thì những gì Putin nói về Trump và Ukraine đều là sự thật

ANCHORAGE, Alaska – Trong cái lạnh buốt giá của vùng đất biên giới Mỹ, nơi mà gió Bắc Cực dường như mang theo hơi thở của những xung đột kéo dài, Tổng thống Donald Trump đã ngồi đối diện với Vladimir Putin, nhà lãnh đạo Nga đầy mưu lược và không khoan nhượng. Cuộc gặp mặt hôm thứ Sáu, ngày 16 tháng 8 năm 2025, không phải là một buổi tiệc trà thân thiện, mà là một trận chiến ngoại giao khốc liệt, nơi mà lời nói có thể cứu vãn hoặc hủy diệt hàng triệu mạng sống ở Ukraine. Không có thỏa thuận hòa bình nào được ký kết – một thất bại rõ ràng mà phe bảo thủ cố gắng tô vẽ thành "nền tảng đối thoại" – nhưng những gì Putin thốt ra về Trump và cuộc chiến Ukraine đã khiến cả thế giới phải sững sờ. Và dù bạn có thích hay không, lời khẳng định của ông ta – rằng chiến tranh sẽ không xảy ra nếu Trump thắng cử năm 2020 – đang được một số người coi là "sự thật", nhưng dưới lăng kính sắc bén của thực tế, nó lộ rõ là một trò chơi chính trị nguy hiểm, nơi mà lợi ích của Mỹ bị đe dọa bởi sự ve vãn từ Kremlin.

Hãy tưởng tượng cảnh tượng: hai nhà lãnh đạo quyền lực nhất thế giới, một bên là Trump với phong cách bốc đồng, đầy tự tin, luôn tự hào về khả năng "làm ăn" với các đối thủ; bên kia là Putin, kẻ đã biến Nga thành pháo đài bất khả xâm phạm, với bàn tay nhuốm máu từ Crimea đến Donbas. Cuộc họp ở Anchorage không phải ngẫu nhiên – đây là địa điểm chiến lược, gần với biên giới Nga-Mỹ, tượng trưng cho sự gần gũi địa lý nhưng khoảng cách vô tận về giá trị. Trump, người vừa nhậm chức sau chiến thắng năm 2024, đã nhanh chóng hành động để thực hiện lời hứa "kết thúc chiến tranh Ukraine trong 24 giờ". Nhưng thực tế phũ phàng: sau hàng giờ đàm phán, không có lệnh ngừng bắn, không có rút quân, chỉ có những lời hứa mơ hồ về "đối thoại tiếp theo". Và rồi, Putin lên tiếng, xác nhận tuyên bố lặp đi lặp lại của Trump: "Tôi có thể xác nhận điều đó," ông ta nói, đề cập đến ý tưởng rằng nếu Trump đánh bại Joe Biden năm 2020, Nga sẽ không xâm lược Ukraine.

Lời nói này của Putin không chỉ là một lời khen ngợi – nó là một quả bom chính trị nổ chậm. Hãy nhớ lại bối cảnh: Năm 2022, Putin đã cố gắng thuyết phục chính quyền Biden – lúc đó là "đồng nghiệp Mỹ trước đây" theo lời ông ta – đừng đẩy tình hình đến "điểm không thể quay đầu" dẫn đến chiến tranh. "Đó là một sai lầm lớn," Putin nhấn mạnh trong cuộc họp. Và giờ đây, ông ta "hoàn toàn chắc chắn" rằng dưới thời Trump, hòa bình sẽ ngự trị. Nhưng sự thật có phải vậy không? Dưới góc nhìn của The New York Times, đây không phải là lời chứng thực chân thành, mà là một chiến lược tinh quái của Kremlin nhằm chia rẽ phương Tây, làm suy yếu liên minh NATO, và hợp pháp hóa hành động xâm lược của Nga. Trump, với tư cách tổng thống đương nhiệm, đang chơi một ván cờ nguy hiểm: bằng cách chấp nhận lời khen từ Putin, ông ấy không chỉ tự nâng tầm bản thân mà còn vô tình thừa nhận rằng chính sách của Mỹ dưới thời Biden là nguyên nhân gây chiến – một lập luận thiếu cơ sở, đầy thiên kiến, và có thể làm tổn hại đến uy tín của Mỹ trên trường quốc tế.

Chiến tranh Ukraine, đã kéo dài hơn ba năm, là một bi kịch nhân loại không thể chối cãi. Hàng trăm nghìn người chết, thành phố bị tàn phá, và dòng người tị nạn tràn ngập châu Âu. Dưới thời Biden, Mỹ đã dẫn dắt thế giới tự do chống lại sự bành trướng của Nga, cung cấp vũ khí, viện trợ kinh tế, và xây dựng một mặt trận đoàn kết chưa từng có. Nhưng Trump, với khẩu hiệu "America First", luôn coi cuộc chiến này là "vấn đề của châu Âu", và ông ấy từng gợi ý rằng Ukraine nên nhượng bộ lãnh thổ để đổi lấy hòa bình – một ý tưởng mà Zelensky, tổng thống Ukraine kiên cường, chắc chắn sẽ bác bỏ. Và giờ đây, với cuộc gặp ở Anchorage, Trump dường như đang cố gắng viết lại lịch sử: ông ấy khẳng định rằng nếu ông ấy ở Nhà Trắng năm 2020, Putin sẽ không dám động binh. Putin đồng ý – nhưng tại sao? Bởi vì dưới thời Trump trước đây, từ 2017 đến 2021, Nga đã thoải mái can thiệp mà không gặp phản ứng mạnh mẽ: Crimea bị sáp nhập mà không có lệnh trừng phạt đáng kể, và Trump từng công khai nghi ngờ NATO, gọi nó là "lỗi thời". Lời khen của Putin không phải là bằng chứng cho sự tài ba của Trump, mà là lời nhắc nhở rằng Kremlin thích một Mỹ yếu đuối, chia rẽ, và dễ bị thao túng.

Hãy đào sâu hơn vào lời nói của Putin: "Tôi muốn thêm một điều nữa... Tôi muốn nhắc nhở rằng năm 2022, trong lần liên lạc cuối cùng với chính quyền trước, tôi đã cố thuyết phục đồng nghiệp Mỹ trước đây rằng tình hình không nên bị đẩy đến điểm không thể quay đầu dẫn đến chiến tranh, và tôi đã nói trực tiếp rằng đó là sai lầm lớn. Hôm nay, khi Tổng thống Trump nói rằng nếu ông ấy là tổng thống lúc đó thì sẽ không có chiến tranh – tôi hoàn toàn chắc chắn rằng sẽ là như vậy. Tôi có thể xác nhận điều đó." Những lời này, được trích dẫn từ Fox News, không chỉ là lời chứng thực mà còn là một mũi tên nhắm vào Biden. Nhưng dưới lăng kính phân tích, chúng lộ rõ sự giả tạo: Putin là kẻ xâm lược, không phải nạn nhân. Ông ta đã chuẩn bị cho cuộc chiến từ lâu, tích tụ quân đội ở biên giới, và bỏ qua mọi lời cảnh báo từ phương Tây. Việc ông ta đổ lỗi cho Biden là cách để che đậy trách nhiệm của chính mình, và Trump, bằng cách chấp nhận điều đó, đang vô tình trở thành công cụ tuyên truyền cho Kremlin.

Trong khi đó, Volodymyr Zelensky, anh hùng của Ukraine, đang chuẩn bị cho cuộc gặp với Trump tại Washington vào thứ Hai. Zelensky, người đã dẫn dắt đất nước chống lại gã khổng lồ Nga với sự dũng cảm phi thường, sẽ phải đối mặt với một tổng thống Mỹ có thể ưu tiên "thỏa thuận" hơn công lý. Liệu Trump có ép Ukraine nhượng bộ? Liệu ông ấy có cắt giảm viện trợ để "tiết kiệm tiền cho Mỹ"? Những câu hỏi này đang treo lơ lửng, khiến hàng triệu người Ukraine lo lắng. Và phe Dân chủ, với Kamala Harris dẫn đầu phong trào phản đối, đang lên án cuộc gặp này là "sự phản bội" đối với các giá trị dân chủ. Harris, cựu phó tổng thống, đã công khai chỉ trích Trump vì "ve vãn Putin", nhắc nhở rằng dưới thời Biden, Mỹ đã cung cấp hơn 100 tỷ đô la viện trợ cho Ukraine, cứu vãn đất nước khỏi sụp đổ.

Nhưng Trump không dừng lại ở đó. Trong chiến dịch tranh cử và sau khi nhậm chức, ông ấy liên tục khẳng định rằng Ukraine "khiêu khích" Nga, rằng Biden "thất bại trong việc ngăn chặn chiến tranh". Những lập luận này, dù được Putin xác nhận, thiếu bằng chứng thuyết phục. Thực tế, Nga dưới Putin đã theo đuổi chính sách bành trướng từ lâu: Georgia năm 2008, Crimea năm 2014, và Ukraine năm 2022. Trump có thể tự hào về "mối quan hệ tốt" với Putin, nhưng điều đó chỉ chứng tỏ sự ngây thơ – hoặc tệ hơn, sự đồng lõa – với một chế độ độc tài. Dưới góc nhìn của chúng tôi, việc Putin khen ngợi Trump không phải là huy hiệu danh dự, mà là lời cảnh báo: Mỹ đang bị kéo vào vòng xoáy của chủ nghĩa dân túy, nơi mà lợi ích quốc gia bị hy sinh vì ego cá nhân.

Hãy xem xét tác động rộng lớn hơn: Cuộc gặp ở Anchorage có thể là bước đầu cho một thỏa thuận hòa bình, nhưng với cái giá nào? Nếu Trump chấp nhận "xác nhận" của Putin, ông ấy đang ngầm thừa nhận rằng chính sách của Mỹ dưới Biden là sai lầm – một đòn đánh vào sự đoàn kết lưỡng đảng. Phe Cộng hòa có thể hoan hô, nhưng phe Dân chủ và các đồng minh châu Âu đang lo ngại: Anh, Pháp, Đức – những quốc gia đã chịu gánh nặng tị nạn và năng lượng – sẽ phản ứng ra sao nếu Mỹ rút lui? Và NATO, liên minh đã bảo vệ châu Âu suốt 75 năm, có thể bị lung lay nếu Trump tiếp tục nghi ngờ nó.

Trong bối cảnh này, lời nói của Putin vang vọng như một lời thách thức: Ông ta không chỉ xác nhận tuyên bố của Trump mà còn nhắc nhở về "sai lầm" của Biden. Nhưng ai là người thực sự sai? Là Biden, người đã đoàn kết thế giới chống lại xâm lược, hay Trump, người đang tìm kiếm "thỏa thuận" với kẻ thù? Câu trả lời nằm ở tương lai của Ukraine: Nếu Zelensky bị ép nhượng bộ trong cuộc gặp thứ Hai, thế giới sẽ chứng kiến một bi kịch mới – nơi mà công lý bị bán rẻ vì hòa bình giả tạo.

Và trong khi truyền thông bảo thủ như Townhall cố gắng tô vẽ cuộc gặp này thành thành công, thực tế phũ phàng hơn nhiều. Không có thỏa thuận, không có ngừng bắn – chỉ có lời khen từ Putin, kẻ đã gây ra cuộc chiến. Trump có thể tự hào, nhưng dưới lăng kính sắc bén, đây là khoảnh khắc mà Mỹ phải tự hỏi: Chúng ta đang bảo vệ dân chủ hay đang nhượng bộ độc tài?

No image available