Bắc Kinh báo động đỏ! 3.000 trực thăng sẵn sàng xuất kích, Tập Cận Bình đang bị bao vây?
Thủ đô Bắc Kinh, trái tim chính trị của đế chế đỏ, nay đang chìm trong một màn sương mù căng thẳng chết chóc, nơi mà mỗi tiếng động nhỏ cũng có thể khơi mào một cuộc lật đổ đẫm máu. Không còn là những lời đồn đại mơ hồ nữa – đây là thực tế phũ phàng: tiếng súng tiểu liên vang vọng qua quận Đông Thành vào đêm 9 tháng 8, xe bọc thép rầm rập di chuyển, xe cứu thương hú còi xuyên màn đêm, và một lệnh giới nghiêm bán chính thức đang siết chặt cổ họng thành phố. Chính quyền Tập Cận Bình tuyên bố đây chỉ là "diễn tập tổng hợp" chuẩn bị cho lễ duyệt binh ngày 3 tháng 9, nhưng ai có thể tin được khi mạng xã hội bị quét sạch mọi dấu vết, khi dư luận quốc tế đang réo gọi về một cuộc biến động nội bộ đang sôi sục ngay trong lòng Trung Nam Hải? Đây không phải là sự yên bình giả tạo; đây là dấu hiệu của một cơn bão tố chính trị đang nuốt chửng quyền lực của Tập Cận Bình, vị lãnh đạo từng được ca tụng là "hạt nhân" bất diệt, nay đang bị bao vây bởi chính những bóng ma từ quá khứ và hiện tại.
Hãy nhìn thẳng vào sự thật: Bắc Kinh không còn là trung tâm quyền lực vững chãi. Dân chúng thì thầm về những cuộc phong tỏa khu vực trọng yếu, về súng đã khai hỏa, và về một không khí ngột ngạt khiến ngay cả những quan chức cao cấp cũng phải run sợ. Chính quyền im lặng – một sự im lặng đáng sợ, khác hẳn với thói quen bác bỏ tin đồn nhanh chóng trước đây. Mọi bài đăng, hình ảnh, video liên quan đều bị xóa sạch, nhưng lửa đã lan: toàn thành phố sống trong nỗi lo âu, đặt câu hỏi liệu đây có phải là che giấu một sự kiện nghiêm trọng, một cuộc đảo chính ngầm đang diễn ra? Thời khắc này hiếm hoi, là cơ hội để thế giới chứng kiến lớp vỏ mỏng manh của chế độ Tập Cận Bình đang rạn nứt, và chúng ta không thể thờ ơ – bởi nó không chỉ ảnh hưởng đến Trung Quốc mà còn định hình lại trật tự toàn cầu.
Chỉ hai ngày sau, cách xa Bắc Kinh hàng ngàn cây số, Biển Đông bùng nổ với một vụ va chạm thảm họa, phơi bày sự hỗn loạn từ thượng tầng lan xuống tuyến đầu. Tàu hải cảnh Trung Quốc số hiệu 3104 và khu trục hạm Quế Lâm – những biểu tượng sức mạnh hải quân – lao vào nhau trong nỗ lực tranh công chặn tàu tuần duyên Philippines Suluan. Kết quả? Một màn hài kịch đẫm máu: tàu hải cảnh bị bẹp rúm như lon bia, thủy thủ rơi xuống biển, và video HD từ Philippines lan truyền toàn cầu, khiến truyền thông phương Tây như The Sun và Business Insider chế giễu "đua kiểu gì thế này, trình độ điều phối thảm họa!" Người phát ngôn hải cảnh Trung Quốc ấp úng, tránh né, không dám thừa nhận thất bại. Đây không phải ngẫu nhiên; đây là hệ quả của rối loạn chiến lược từ Bắc Kinh, nơi phe phái đấu đá, thanh trừng không ngừng, khiến quân đội tiền phương rơi vào hỗn loạn. Như binh pháp cổ xưa: rắn mất đầu thì thân xác lạc lối. Giới nguyên lão Trung Quốc đang chờ đợi khoảnh khắc này để đập bàn chất vấn: "Đây là đội hình ông đích thân kiểm tra, giờ tranh công mà đâm nhau, còn nói gì đến đại đấu tranh?"
Trong khi Bắc Kinh rối ren, bên kia Thái Bình Dương, Tổng thống Donald Trump – vị lãnh đạo đương nhiệm đang tái định hình nước Mỹ với sức mạnh sắt đá – đang âm thầm giăng bẫy tài chính quân sự để nghiền nát đối thủ. Mỗi ngày, hải quan Mỹ thu hàng trăm triệu đô từ thuế quan đánh vào hàng Trung Quốc, đổ thẳng vào quỹ linh hoạt mà Trump tự quyết. Số tiền này không nằm im: theo Financial Times và các blogger tài chính, nó được đổ vào thị trường tiền số rủi ro cao như Bitcoin và Ethereum, nhân lên 10-20 lần, rồi biến thành vũ khí – chiến hạm từ Lockheed Martin, tên lửa từ Raytheon, siêu tiêm kích từ Northrop Grumman. Đây là vòng tuần hoàn tàn nhẫn: dùng tiền từ Trung Quốc để chế tạo vũ khí chống lại chính Bắc Kinh! Trump không chỉ nói suông; ông hành động, tăng vọt ngân sách khoa học công nghệ, hoàn thiện đường hầm gió siêu âm tại Đại học Notre Dame (Mach 10), Purdue (Mach 40), Tennessee (Mach 25), vượt xa kỷ lục JF-22 của Trung Quốc. Vũ khí siêu thanh – tương lai của chiến trường – nay thuộc về Mỹ, nơi Trump tái khởi động chương trình Silverum để đối đầu Nga và Trung Quốc.
Không dừng lại, Mỹ đang mở ra kỷ nguyên chiến tranh robot: Ghost Robotic Vision 60, robot bốn chân nặng 51 kg, mang 10 kg trang bị, chịu nhiệt từ -45°C đến 55°C, di chuyển 10 km trên mọi địa hình với tốc độ 3 m/s. Đây không phải phụ trợ; đây là lính tuyến đầu, không mệt mỏi, không sợ hãi, sẵn sàng xông pha mà không mất mạng người. F-22 và F-35 được AI hóa, nơi trí tuệ nhân tạo chịu quá tải hàng chục G, thực hiện động tác bất khả thi – vượt xa phi công PLA dựa vào thể lực. AI quân sự Mỹ, vượt trội hơn ChatGPT dân sự, không ngủ, không cần oxy, không điểm mù, không sai lầm. Và trên quỹ đạo, vệ tinh laser 5-10 tấn sắp phóng, bắn hạ vệ tinh Trung Quốc chỉ trong 20 phút nạp năng lượng. Hệ thống Golden Dome – lớp đánh chặn laser độ cao 60 km – đã thử nghiệm thành công 100% tại Israel. Đây là sức mạnh áp đảo, khiến ngoại giao Mỹ trở nên sắt đá.
Giữa bão tố này, cuộc gặp Trump-Putin tại Alaska – vùng đất Nga từng bán rẻ cho Mỹ năm 1867 – gửi thông điệp địa chính trị sắc bén. Không phải ngẫu nhiên: đây là đàm phán ngầm về một "Kissinger đảo ngược", nơi Mỹ bắt tay Nga để chống Trung Quốc, lật ngược chiến lược thập niên 70 từng liên minh Mỹ-Trung chống Liên Xô. Nếu xảy ra, Trung Quốc sẽ bị cô lập hoàn toàn – hai đánh một, không chột cũng què. Dư luận dậy sóng: bàn đàm phán bí mật có thể bao gồm khai thác Bắc Cực, lối thoát cho Nga ở Ukraine, thậm chí tháo dỡ tên lửa Sarmat nhắm vào Mỹ. Putin chấp nhận vì chiến trường Ukraine đang sụp đổ: UAV và xe tự động xóa sổ đơn vị Nga, chuyên gia phương Tây dự báo 95% vũ khí không người lái trong 5-6 tháng, biến "dòng thác thép" Nga thành bia sống. Bắt tay Trump giờ đây mang lại viện trợ, cam kết chính trị, và lối thoát danh dự – biến "hợp tác không giới hạn" Nga-Trung thành trò cười lịch sử.
Trở lại Bắc Kinh, quân sự không còn là chuẩn bị chiến tranh; đó là ngôn ngữ chính trị trực tiếp. Tập đoàn quân 81, 82, 83 – "ba cây búa tạ" – bao vây thủ đô dưới vỏ bọc bảo vệ, nhưng thực chất là lực lượng đột phá đường biển nhắm Okinawa và Kyushu. Đơn vị đặc nhiệm "chặt đầu" từ Tập đoàn 82 xuất hiện ven Bắc Đới Hà, chuyên ám sát chỉ huy đối phương. Tập đoàn 83 di chuyển bí mật bằng đường sắt, không rõ đích đến – nguy hiểm nhất là sự mơ hồ. Phía Bắc, 3000 trực thăng lục quân tập kết tại Cát Lâm và Liêu Ninh, sẵn sàng xuyên sông đánh Triều Tiên hoặc quay đầu áp sát Bắc Kinh gây binh biến. Đây là thế bao vây tâm lý: chỉ một thông tin nhỏ – trực thăng đổi hướng, đặc nhiệm rời doanh trại – đủ khiến Tập Cận Bình cảm nhận sự phản bội từ cấp dưới. Lịch sử Trung Quốc dạy: kẻ thù nguy hiểm nhất luôn từ đồng chí gần gũi.
Cú đánh từ bên ngoài càng phũ phàng: va chạm Biển Đông, căng thẳng Triều Tiên, lạnh nhạt từ Kremlin – tất cả chuyển hóa thành chất vấn nội bộ: "Chuỗi chỉ huy hải cảnh có vấn đề? Putin bắt tay Trump thì sau lưng Tập trống rỗng?" Đây là đòn kép: dùng quân tinh nhuệ bao vây, đặc nhiệm áp sát, biến động quốc tế bịt đường lùi, dồn Tập vào góc tường. Dù pháo binh duyệt binh vang rền, lòng ông sao yên? Và rồi, bản tin Reuters ngày 11/8 như ngòi nổ: Lưu Kiến Siêu, trưởng ban liên lạc đối ngoại, ứng viên Bộ trưởng Ngoại giao, bị điều tra, nhà riêng khám xét. Sau Tần Cương biến mất, đây là đòn chí mạng vào ngoại giao Trung Quốc – lĩnh vực không được phép nứt nẻ. Lưu, 61 tuổi, học Oxford, năng lực đối thoại phương Tây, là trụ cột ổn định. Loại ông ta trước hội nghị Bắc Đới Hà – nơi nguyên lão tụ họp tái cấu trúc quyền lực – tạo ba tác động: vô hiệu hóa kênh ôn hòa với Tây phương, gây dung chấn nội bộ khiến ai cũng bất an, và cô lập Tập, khiến quyết sách hẹp lại, mất phối hợp.
Tình thế Tập nay nguy nan: giấc mộng Trung Hoa chỉ là ảo mộng cá nhân, khi tướng lĩnh biết rõ quân đội không đánh nổi Đài Loan. Họ lo hy sinh vô ích, không phải sợ mất mát mà sợ lao vào chiến tranh định trước thất bại. Thế bao vây rõ ràng: ông phải dừng lại. Hội nghị Bắc Đới Hà đang căng thẳng đỉnh điểm, có thể dẫn đến chuyển giao quyền lực hoặc Tập lấy lại vị thế. Nhưng với quân sự bao vây, ngoại giao sụp đổ, và Trump-Putin giăng bẫy, Bắc Kinh đang trên bờ vực thay đổi lịch sử. Thế giới không thể thờ ơ – đây là khoảnh khắc định mệnh, nơi quyền lực đỏ lung lay, và sức mạnh Mỹ tái khẳng định vị thế bá chủ.