Putin làm nhục Trump bằng đòn tấn công dữ dội khiến một người Mỹ тử ᴠᴏпɡ
Không khí tại hội nghị thượng đỉnh G7 ở Canada vừa lắng xuống sau những phát biểu gây tranh cãi của Tổng thống Donald Trump thì ngay trong đêm, Vladimir Putin đã tung ra một đòn không kích kinh hoàng vào thủ đô Kyiv, Ukraine, khiến ít nhất 15 người thiệt mạng, trong đó có một công dân Mỹ. Đòn tấn công này không chỉ là một hành động quân sự đơn thuần, mà còn là một thông điệp chính trị lạnh lùng, thách thức trực diện vào những tuyên bố và lập luận mà ông Trump vừa đưa ra trước toàn thể lãnh đạo thế giới tự do.
Tổng thống Trump, với phong cách ngoại giao không khoan nhượng và niềm tin mãnh liệt vào khả năng “kết nối cá nhân” với các nhà lãnh đạo đối thủ, đã không ngần ngại khẳng định trước báo giới rằng ông là người duy nhất trong nhóm G7 còn giữ được kênh đối thoại với Putin. Ông mạnh mẽ chỉ trích quyết định loại Nga khỏi G8 năm 2014 là “sai lầm lớn”, nhấn mạnh rằng nếu Nga vẫn còn ở bàn đàm phán, chiến tranh Ukraine đã không xảy ra. “Bạn dành quá nhiều thời gian để bàn bạc, trong khi Putin không còn ở bàn, mọi thứ trở nên phức tạp hơn, nhưng chiến tranh đã không xảy ra nếu Nga vẫn ở đó,” Trump nhấn mạnh, như một lời khẳng định về tầm quan trọng của đối thoại và sự hiện diện của Nga trong các quyết sách toàn cầu.
Nhưng lịch sử không chờ đợi những lời hứa hẹn. Chỉ vài giờ sau phát biểu của Trump, Putin đã cho thế giới thấy ông ta không cần lời mời, cũng chẳng cần sự đồng thuận của bất kỳ ai để hành động. Đêm Kyiv rung chuyển bởi 175 máy bay không người lái, 14 tên lửa hành trình và ít nhất hai tên lửa đạn đạo, nhắm thẳng vào các khu dân cư đông đúc. Đó là đòn tấn công đẫm máu nhất nhằm vào thủ đô Ukraine trong năm nay, một thông điệp không thể rõ ràng hơn gửi tới Trump và toàn bộ phương Tây: Nga không đàm phán bằng lời nói, mà bằng sức mạnh hủy diệt.
Cái chết của công dân Mỹ 62 tuổi tại quận Solomianskyi không chỉ là một con số vô danh trong bảng thống kê thương vong. Đó là một lời nhắc nhở lạnh lùng rằng, dù Trump có tự tin đến đâu vào “mối quan hệ đặc biệt” với Putin, thì thực tế chiến trường vẫn là nơi quyết định vận mệnh của hàng triệu con người. Thị trưởng Kyiv, Vitali Klitschko, xác nhận nạn nhân đã tử vong ngay tại hiện trường, trong khi các khu vực khác như Odessa, Zhytomyr, Chernihiv, Kharkiv và Mykolaiv cũng chìm trong lửa đạn.
Tổng thống Ukraine Volodymyr Zelensky không bỏ lỡ cơ hội lên án hành động của Nga trước cộng đồng quốc tế: “Putin làm điều này chỉ vì ông ta có thể kéo dài chiến tranh. Ông ta muốn cuộc xung đột tiếp diễn. Không thể chấp nhận được khi những người quyền lực trên thế giới làm ngơ trước điều này. Những kẻ khủng bố phải bị trừng phạt – không phải những người dân vô tội, hòa bình,” Zelensky phát biểu trên mạng xã hội X, như một lời kêu gọi thức tỉnh lương tri toàn cầu.
Thế nhưng, phản ứng của Trump lại là một mảng tối đầy tranh cãi. Không chỉ đề xuất đưa Nga trở lại G8 bất chấp sự phản đối của các đồng minh, ông còn úp mở về việc sẽ không áp đặt các lệnh trừng phạt nếu Nga không đồng ý với một thỏa thuận ngừng bắn 30 ngày với Ukraine, cho rằng các biện pháp trừng phạt chỉ “làm mất hàng tỷ đô la của nước Mỹ.” Phải chăng, trong tính toán của Trump, lợi ích kinh tế ngắn hạn quan trọng hơn việc duy trì trật tự quốc tế và bảo vệ những giá trị dân chủ mà nước Mỹ từng theo đuổi?
Câu hỏi đặt ra: Liệu lập luận của Trump về việc “chỉ cần đối thoại là giải quyết được chiến tranh” còn đứng vững khi Putin đáp trả bằng bạo lực và sự tàn nhẫn? Khi ông chủ Nhà Trắng khẳng định “chỉ mình tôi nói chuyện được với Putin,” thì thực tế lại chứng minh rằng: Putin không cần nói, ông ta hành động. Đòn không kích vào Kyiv không chỉ là sự trả đũa lạnh lùng với phương Tây, mà còn là sự phủ nhận thẳng thừng mọi nỗ lực ngoại giao nửa vời, mọi ảo tưởng về một “thỏa thuận trong ngày” có thể chấm dứt xung đột Ukraine
Sự kiện này còn phơi bày những rạn nứt sâu sắc trong nội bộ G7, khi Trump rời hội nghị sớm giữa lúc căng thẳng leo thang giữa Israel và Iran, bỏ lỡ cuộc thảo luận quan trọng về Ukraine mà Zelensky dự kiến tham dự. Hành động này không chỉ khiến các đồng minh phương Tây thất vọng, mà còn gửi đi một tín hiệu nguy hiểm về sự thiếu nhất quán và quyết đoán của Mỹ trong vai trò lãnh đạo toàn cầu. Khi nước Mỹ quay lưng, ai sẽ là người đứng lên bảo vệ những giá trị mà cả thế giới từng ngưỡng mộ?
Trong bối cảnh đó, Putin càng có lý do để tin rằng ông ta có thể tiếp tục leo thang chiến sự mà không phải trả giá. Bởi lẽ, mỗi lần phương Tây do dự, mỗi lần Mỹ đặt lợi ích kinh tế lên trên nguyên tắc, là một lần ông ta được tiếp thêm sức mạnh để kéo dài cuộc chiến đẫm máu này. Đòn không kích vào Kyiv không chỉ là một hành động quân sự, mà còn là một đòn tâm lý, một phép thử đối với sự đoàn kết và quyết đoán của phương Tây, đặc biệt là nước Mỹ dưới thời Tổng thống Trump.
Không thể phủ nhận, Trump có lý khi cho rằng cô lập Nga chỉ khiến tình hình thêm phức tạp. Nhưng sự thật là, đối thoại không thể thay thế cho hành động cứng rắn khi đối phương chỉ dùng sức mạnh để trả lời. Những gì diễn ra ở Kyiv là minh chứng rõ ràng nhất cho sự thất bại của ảo tưởng “hòa bình bằng lời nói” trong một thế giới mà luật chơi được định đoạt bằng tên lửa và máy bay không người lái. Khi một công dân Mỹ ngã xuống trên đất Ukraine, đó không chỉ là nỗi đau riêng của một gia đình, mà còn là lời cảnh tỉnh cho toàn bộ cộng đồng quốc tế về cái giá của sự mềm yếu và thiếu nhất quán trong đối ngoại.
Tổng thống Trump có thể tiếp tục nhấn mạnh mối quan hệ cá nhân với Putin, nhưng thực tế chiến trường đã phơi bày giới hạn của thứ ngoại giao dựa trên “tình bạn” và “thỏa thuận cá nhân.” Khi đối thủ không ngần ngại dùng bạo lực để đạt mục tiêu, mọi lời hứa hẹn hòa bình đều trở nên vô nghĩa nếu không có sức mạnh và sự đoàn kết thực sự làm điểm tựa. Đòn không kích vào Kyiv là lời nhắc nhở cay đắng: Thế giới không vận hành theo ý chí của một cá nhân, mà theo luật chơi của quyền lực và sự sẵn sàng hành động.
Trong lúc dư luận Mỹ và quốc tế vẫn đang chờ đợi phản ứng chính thức từ Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ, người dân Kyiv tiếp tục sống trong nỗi sợ hãi, còn Putin thì càng tự tin vào sức mạnh của mình. Sự im lặng, do dự hay những lời kêu gọi hòa giải suông sẽ chỉ càng khiến cuộc chiến kéo dài, đẩy thêm nhiều sinh mạng vô tội vào vòng xoáy chết chóc. Câu hỏi lớn đặt ra cho Tổng thống Trump và cả thế giới: Đã đến lúc lựa chọn giữa ảo tưởng hòa bình bằng lời nói hay hành động thực sự để bảo vệ giá trị con người và trật tự quốc tế?
Trong thời khắc lịch sử này, mọi sự nhân nhượng đều bị trả giá bằng máu. Và lịch sử sẽ không tha thứ cho những ai đứng nhìn mà không hành động.