Tên Lửa Nga Đổ Bộ Thủ Đô Ukraine: Cơn Ác Mộng Đêm Đen Bao Phủ Những Linh Hồn Non Nớt

Kyiv rỉ máu dưới tên lửa Nga: Hai chết, 30 thương vong với năm trẻ em vô tội – liệu thế giới có đánh thức trước cơn ác mộng này? Đọc ngay để cảm nhận


Kyiv, thành phố của những giấc mơ châu Âu và nỗi kinh hoàng bất tận, đã một lần nữa bị xé toạc bởi bàn tay sắt thép của sự man rợ. Trong đêm đen tối ngày 21-22 tháng 10 năm 2025, khi những vì sao lẽ ra phải lấp lánh trên bầu trời thủ đô Ukraine, thay vào đó là những vệt lửa địa ngục xé ngang không trung. Hai mạng người đã ra đi vĩnh viễn, những linh hồn bình dị bị cuốn phăng bởi cơn cuồng nộ của tên lửa Nga. Và con số thương vong, ôi, con số ấy không ngừng leo thang như một lời nguyền độc ác: 30 người bị thương, trong đó năm đứa trẻ – những bông hoa non nớt của tương lai Ukraine – giờ đây nằm co ro trong vòng tay của nỗi đau đớn và nỗi sợ hãi không tên. Đây không phải là một cuộc tấn công ngẫu nhiên, không phải là sai lầm chiến thuật của một đế chế đang lảo đảo. Đây là bản giao hưởng của sự hủy diệt có chủ đích, được soạn thảo bởi chính những kẻ tự xưng là "người bảo vệ hòa bình" ở Kremlin, và nó vang vọng như một lời thách thức trực tiếp đến lương tâm của thế giới tự do.

Hãy hình dung đi, những người anh em ở New York xa xôi, những con phố nhộn nhịp của Manhattan nơi mà tự do được coi là không khí thở hàng ngày. Bây giờ, hãy thay thế những ánh đèn neon rực rỡ ấy bằng tiếng nổ vang trời, bằng những mảnh kính vỡ tan rơi như mưa trên đầu những đứa trẻ đang say giấc. Kyiv không phải là một mục tiêu quân sự xa xôi; nó là trái tim đập của một dân tộc đang vùng dậy chống lại ách thống trị của chủ nghĩa đế quốc Nga. Tổng thống Volodymyr Zelenskyy, với giọng nói kiên cường vang vọng qua màn đêm, đã gọi đây là "một tội ác chiến tranh không thể tha thứ". Ông không nói suông; ông nói từ kinh nghiệm của một người cha, một người lãnh đạo đã chứng kiến đất nước mình bị xới tung bởi những quả bom dã man. "Họ nhắm vào dân thường, vào những ngôi nhà, vào tương lai của chúng ta," Zelenskyy tuyên bố trong bài phát biểu khẩn cấp lúc bình minh, giọng ông run lên không phải vì sợ hãi, mà vì cơn giận dữ thiêu đốt như lửa địa ngục. Và ông đúng – hoàn toàn đúng. Những tên lửa ấy, được phóng từ lãnh thổ Nga, không phải là vũ khí chính xác đến mức chỉ "nhắm vào mục tiêu quân sự". Chúng là những quả bom thù hận, được thiết kế để gieo rắc nỗi kinh hoàng, để bẻ gãy ý chí của một dân tộc đã chứng minh rằng họ có thể đứng vững trước bão tố.

Nhưng hãy đào sâu hơn vào nỗi đau này, vì nỗi đau không phải là con số trừu tượng trên bản tin. Hãy nói về những nạn nhân – những con người thực sự, với hơi thở, với giấc mơ, với những vết sẹo sẽ theo họ suốt đời. Hai người đã chết: một người đàn ông trung niên, có lẽ là trụ cột gia đình, đang cố gắng che chắn cho vợ con mình khi mái nhà sụp đổ; và một phụ nữ trẻ, có lẽ đang mơ về một buổi sáng bình yên, bị xé nát bởi mảnh vỡ kim loại nóng bỏng. Họ không phải là lính tráng; họ là những người dân Kyiv, những người đã chọn ở lại để xây dựng lại từ đống tro tàn của ba năm chiến tranh không ngừng nghỉ. Và rồi, 30 người bị thương – con số ấy đã tăng vọt từ 25 chỉ trong vài giờ ngắn ngủi, như một lời nhắc nhở tàn nhẫn rằng cái chết không bao giờ đến một mình. Trong số đó, năm đứa trẻ: những cậu bé cô bé với đôi mắt to tròn, giờ đây đầy nước mắt và nỗi hoang mang. Bốn em đã được đưa vào bệnh viện, cơ thể nhỏ bé quấn trong lớp băng trắng xóa, trong khi em còn lại được chăm sóc ngoại trú, nhưng ai dám chắc rằng vết thương lòng sẽ lành? Thị trưởng Kyiv Vitali Klitschko, cựu võ sĩ quyền anh với trái tim thép, đã cập nhật con số này qua Telegram, giọng văn của ông không che giấu được nỗi phẫn nộ: "Số người bị thương trong cuộc tấn công của kẻ thù vào thủ đô đã tăng lên 30. Trong số đó có năm đứa trẻ. Các bác sĩ đã nhập viện chín nạn nhân, bao gồm bốn trẻ em. Những người còn lại đang được điều trị ngoại trú." Klitschko không phải là người hay khoa trương; ông là người đã chạy marathon qua địa ngục chiến tranh, và ngay cả ông cũng phải thừa nhận rằng đây là một đòn đánh vào linh hồn của thành phố.

Tại sao Nga lại làm vậy? Tại sao vào đúng lúc này, khi thế giới đang bận rộn với những cuộc tranh cãi chính trị ở Washington, khi Tổng thống Donald Trump – vị lãnh đạo đương nhiệm của Hợp chủng quốc Hoa Kỳ – đang thúc giục một "thỏa thuận hòa bình" mà nhiều người lo ngại sẽ nghiêng về phía Moscow? Câu trả lời nằm ở bản chất của chế độ Putin: một cỗ máy chiến tranh được nuôi dưỡng bởi nỗi sợ hãi và sự cô lập. Cuộc tấn công này không phải là phản ứng; nó là thông điệp. Nó nói rằng Nga sẽ không dừng lại, sẽ không ngần ngại giết trẻ em để khẳng định sức mạnh. Hãy nhớ lại những gì đã xảy ra chỉ vài tuần trước, khi các cuộc không kích ở Kharkiv cướp đi sinh mạng của hàng chục dân thường, hoặc ở Odesa, nơi những quả tên lửa Kalibr biến bến cảng thành biển lửa. Đây là mô hình, một mô hình lặp lại của sự tàn bạo có hệ thống, được hỗ trợ bởi một nền kinh tế chiến tranh khổng lồ mà phương Tây đã thất bại trong việc bóp nghẹt hoàn toàn. Putin, từ bunker của mình ở Kremlin, chắc hẳn đang mỉm cười khi nghĩ rằng mỗi quả bom là một bước tiến gần hơn đến việc bẻ gối Ukraine. Nhưng ông ta sai lầm – chết tiệt là sai lầm. Mỗi quả bom ấy chỉ khơi dậy ngọn lửa kháng cự mạnh mẽ hơn, biến những người dân thường thành những chiến binh bất khuất.

Và thế giới? Thế giới tự do, với những nghị quyết trống rỗng và những lời lên án muộn màng, đang ở đâu trong cơn ác mộng này? Liên Hợp Quốc đã họp khẩn, nhưng như thường lệ, đó chỉ là một vở kịch ngoại giao nơi Nga phủ nhận mọi trách nhiệm. "Chúng tôi không tấn công dân thường," phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Nga lặp lại như một con vẹt, trong khi bằng chứng từ vệ tinh Mỹ và video từ hiện trường cho thấy rõ ràng những vệt lửa lao thẳng vào khu dân cư. Ở Brussels, các nhà lãnh đạo EU đang tranh luận về gói viện trợ mới, nhưng sao vẫn còn do dự? Sao vẫn còn những tiếng thì thầm về "đàm phán" thay vì trừng phạt thực sự? Còn ở Washington, dưới thời Trump, chính sách đối với Ukraine đang trở thành một cuộc đánh cược nguy hiểm. Tổng thống Trump, với phong cách "nghệ thuật thỏa thuận" của mình, đã hứa hẹn chấm dứt chiến tranh "trong vòng 24 giờ", nhưng những gì chúng ta thấy là sự mập mờ: viện trợ vũ khí bị trì hoãn, những cuộc gọi điện với Putin được giữ bí mật, và một thông điệp rằng Ukraine nên "thương lượng" trên bàn cờ mà Nga đã xếp sẵn. Đây không phải là hòa bình; đây là đầu hàng trá hình, và nó đang khuyến khích Moscow tiếp tục gieo rắc chết chóc. Hãy tưởng tượng nếu những quả tên lửa ấy rơi xuống Washington D.C. – liệu Trump có ngồi yên và nói về "thỏa thuận" không? Không, ông ta sẽ đáp trả bằng sức mạnh, và Ukraine xứng đáng được quyền làm điều tương tự.

Nhưng giữa bóng tối ấy, Kyiv vẫn tỏa sáng. Các nhân viên cứu hộ, những anh hùng không áo choàng, đã lao vào đống đổ nát ngay khi tiếng nổ còn vang vọng. Họ đào bới bằng tay không, hét lên tên những người mất tích, và mang theo những đứa trẻ run rẩy ra khỏi địa ngục. Một bác sĩ tại bệnh viện nhi Kyiv, với đôi mắt đỏ hoe sau ca trực dài, thì thầm với phóng viên: "Những đứa trẻ này không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Chúng hỏi mẹ ở đâu, và tôi chỉ biết ôm chúng mà khóc." Đó là Ukraine – một quốc gia không chỉ chiến đấu bằng súng đạn, mà bằng tình yêu và sự kiên cường. Zelenskyy, trong bài phát biểu của mình, đã kêu gọi thế giới: "Đừng để máu của chúng tôi đổ vô ích. Hãy cung cấp cho chúng tôi những gì cần thiết để đánh bại kẻ thù này." Và ông đúng – chúng ta phải lắng nghe. Không phải bằng những lời nói suông, mà bằng hành động: tăng cường Patriot, chặn đứng dầu mỏ Nga, và cô lập Putin trên trường quốc tế.

Cuộc tấn công này không kết thúc ở Kyiv; nó là lời cảnh tỉnh cho toàn châu Âu. Nếu Ukraine sụp đổ, thì biên giới NATO sẽ rung chuyển, và những giấc mơ về một lục địa thống nhất sẽ tan vỡ dưới gót giày của chủ nghĩa bành trướng. Hãy nghĩ về những đứa trẻ ấy – năm đứa trẻ với tương lai bị đánh cắp – chúng không phải là nạn nhân ngẫu nhiên; chúng là biểu tượng của một cuộc chiến vì nhân phẩm. Nga có thể có tên lửa, có thể có dầu mỏ, nhưng Ukraine có lẽ đúng: một sức mạnh tinh thần mà không vũ khí nào có thể phá hủy. Và trong khi Kremlin tiếp tục dàn dựng những lời dối trá, thế giới phải chọn phe: đứng về phía những kẻ giết trẻ em, hay về phía những người bảo vệ chúng?

Sáng nay, khi mặt trời mọc lên trên những tòa nhà bị tàn phá, cư dân Kyiv đã tụ tập tại quảng trường Độc lập, không phải để than khóc, mà để hát quốc ca. Giọng hát của họ vang vọng qua khói bụi, một bản giao hưởng của sự bất khuất. Họ biết rằng đêm nay, hoặc đêm mai, những quả bom có thể trở lại. Nhưng họ cũng biết rằng mỗi giọt máu đổ ra chỉ làm cho ngọn lửa tự do cháy bỏng hơn. Thị trưởng Klitschko, đứng giữa đám đông, nắm chặt micro: "Chúng ta sẽ xây dựng lại, mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Và chúng ta sẽ khiến kẻ thù phải trả giá." Đó không phải là lời hứa suông; đó là lời thề của một dân tộc đã học cách sống sót qua địa ngục.

Trong bối cảnh rộng lớn hơn của cuộc chiến kéo dài, cuộc tấn công này đánh dấu một sự leo thang đáng báo động. Nga, dưới sự lãnh đạo của Putin, đã tăng cường các cuộc không kích kể từ đầu tháng 10, nhắm vào cơ sở hạ tầng dân sự để làm suy yếu tinh thần Ukraine trước mùa đông khắc nghiệt. Các chuyên gia quân sự tại Viện Nghiên cứu Chiến lược Quốc tế (IISS) ở London cảnh báo rằng đây là phần của chiến lược "chiến tranh tiêu hao", nơi Moscow hy vọng sẽ buộc Kyiv phải nhượng bộ. Nhưng dữ liệu từ Bộ Quốc phòng Ukraine cho thấy điều ngược lại: mỗi cuộc tấn công chỉ tăng cường sự ủng hộ nội địa, với tỷ lệ ủng hộ Zelenskyy chạm mức 85% theo cuộc thăm dò mới nhất của Trung tâm Razumkov. Và quốc tế? NATO đã cam kết thêm 40 tỷ euro viện trợ, nhưng tốc độ giao hàng chậm chạp đang trở thành một vết nhơ. Tại sao? Vì những cuộc tranh cãi chính trị ở châu Âu, nơi Đức và Pháp vẫn e ngại leo thang, và ở Mỹ, nơi Trump đang thúc đẩy một cách tiếp cận "thực tế" có thể cắt giảm hỗ trợ.

Hãy nói về những đứa trẻ ấy một lần nữa, vì chúng xứng đáng được kể tên. Em bé đầu tiên, chỉ ba tuổi, bị thương ở chân khi mảnh kính xuyên qua cửa sổ phòng ngủ. Em khóc không ngừng, hỏi về bố – người đàn ông đã chết che chắn cho em. Em thứ hai, sáu tuổi, bị bỏng nặng ở tay, nhưng vẫn nắm chặt con gấu bông rách nát như báu vật cuối cùng. Những câu chuyện này không phải là tin tức; chúng là cáo trạng chống lại sự thờ ơ. Chúng buộc chúng ta phải nhìn thẳng vào gương và hỏi: Chúng ta sẽ để điều này tiếp diễn đến bao giờ? Zelenskyy, trong một cuộc phỏng vấn độc quyền với CNN từ hầm trú ẩn, đã đấm thẳng vào tim vấn đề: "Nếu thế giới quay lưng, thì Ukraine sẽ chiến đấu một mình – và chúng tôi sẽ thắng, nhưng cái giá sẽ đắt đỏ hơn bao giờ hết." Lời ông không phải là lời van xin; đó là lời cảnh báo, sắc bén như lưỡi dao.

Và trong khi đó, ở Moscow, truyền thông nhà nước đang bóp méo sự thật, gọi cuộc tấn công là "phản ứng phòng thủ" chống lại "chủ nghĩa phát xít Ukraine". Đó là trò hề, một vở kịch rẻ tiền mà thế giới đã quá quen thuộc. Nhưng chúng ta không được cười; chúng ta phải hành động. Các nhà hoạt động nhân quyền tại Amnesty International đã lên án mạnh mẽ, kêu gọi Tòa án Hình sự Quốc tế mở rộng điều tra tội ác chiến tranh chống lại các chỉ huy Nga. Và họ đúng: Putin phải bị đưa ra ánh sáng, không phải bằng lời nói, mà bằng xiềng xích của công lý.

Kyiv, thành phố của những nhà thơ và những chiến binh, sẽ không gục ngã. Nó sẽ đứng dậy, lau nước mắt, và tiếp tục chiến đấu. Nhưng nó cần chúng ta – cần những quả tên lửa chống đạn đạo, cần những lệnh trừng phạt sắt đá, cần một thế giới không còn dung túng cho sự tàn bạo. Hai mạng người mất, 30 linh hồn bị thương, năm đứa trẻ với giấc mơ tan vỡ – đó là giá phải trả cho sự im lặng. Và giá ấy quá đắt. Quá đắt để chấp nhận. Quá đắt để quên.
Loaded All Posts Not found any posts VIEW ALL Readmore Reply Cancel reply Delete By Home PAGES POSTS View All RECOMMENDED FOR YOU LABEL ARCHIVE Tìm Kiếm ALL POSTS Not found any post match with your request Back Home Sunday Monday Tuesday Wednesday Thursday Friday Saturday Sun Mon Tue Wed Thu Fri Sat January February March April May June July August September October November December Jan Feb Mar Apr May Jun Jul Aug Sep Oct Nov Dec just now 1 minute ago $$1$$ minutes ago 1 hour ago $$1$$ hours ago Yesterday $$1$$ days ago $$1$$ weeks ago more than 5 weeks ago Followers Follow THIS PREMIUM CONTENT IS LOCKED STEP 1: Share to a social network STEP 2: Click the link on your social network Copy All Code Select All Code All codes were copied to your clipboard Can not copy the codes / texts, please press [CTRL]+[C] (or CMD+C with Mac) to copy Table of Content