Từ video "chiến thắng" khoe khoang của propagandist Nga đến hố bom khổng lồ nuốt chửng đường cung – Pokrovsk đang chứng kiến sự phản bội chí mạng...
Trong màn sương mù dày đặc bao trùm Pokrovsk vào những ngày 10 và 11 tháng 11 năm 2025, một đoàn xe Nga kiểu "Mad Max" – những chiếc xe tải cũ kỹ, xe máy cà tàng và lính ngồi chen chúc trên nóc – lăn bánh qua đường cao tốc Celidovo-Pokrovsk như những bóng ma từ địa ngục. Đây không phải là hình ảnh của một cuộc xâm lược anh hùng, mà là biểu tượng của sự tuyệt vọng, của một đạo quân Nga đã kiệt quệ sau hàng tháng trời lao vào cối xay thịt ở Donbass. Và rồi, chính video tuyên truyền khoe khoang "chiến thắng" này, được phát tán bởi Alexander Kots – một trong những propagandist hàng đầu của Kremlin – đã trở thành món quà chết người trao tay cho tình báo Ukraine. Chỉ vài ngày sau, vào ngày 15 tháng 11, không quân Ukraine đã biến con đường huyết mạch ấy thành địa ngục lửa, với hai quả bom lượn nặng nề xé toạc mặt đường, tạo nên những hố sâu hoắm khiến xe Nga không thể lăn bánh. Đây không chỉ là một đòn đánh chiến thuật; đây là cú đấm chí mạng vào tim gan logistics của Putin, lật ngược thế cờ ở Pokrovsk và phơi bày sự ngu xuẩn chết người của bộ máy tuyên truyền Moscow.
Hãy hình dung cảnh tượng ấy: những quả bom JDAM-ER do Mỹ sản xuất, nặng 225kg hoặc hơn, lao vút từ khoảng cách 70km, được thả từ một chiếc MiG-29 hiện đại hóa hoặc có lẽ là F-16 mới tinh – những con đại bàng phương Tây mà Ukraine đang huấn luyện phi công để biến thành lưỡi hái tử thần. Chúng không chỉ xé nát nhựa đường mà còn đâm sâu vào nền hạ tầng, biến con đường Celidovo-Pokrovsk – tuyến cung ứng chính cho 170.000 lính Nga – thành một dải hoang mạc không thể qua lại. Theo báo cáo của Lực lượng Không Dù Ukraine (DSHV), đây là tuyên bố chính thức: không phải phá hủy một chiếc xe, mà là xóa sổ một tuyến đường chiến lược. Video quay từ drone Ukraine cho thấy rõ hai vụ nổ khổng lồ, theo sau là những hố bom rộng hoác, đủ để nuốt chửng bất kỳ nỗ lực sửa chữa nào của Nga. Đây là sự trả đũa sắc bén, một lời nhắc nhở đanh thép rằng mỗi lời khoe khoang của Kremlin không chỉ là ảo tưởng, mà còn là lời mời gọi hủy diệt.
Nhưng đòn đánh này không đứng một mình; nó là phần của một chiến dịch phối hợp, một điệu tango chết chóc mà Ukraine dẫn dắt với sự chính xác của một nhà ngoại giao ở bàn đàm phán. Cùng ngày 15 tháng 11, chỉ cách đó hàng trăm cây số về phía nam, trên mặt trận Zaporizhzhia, một chiếc MiG-29 Ukraine khác đã lao vào không phận, thả bom GBU-62 JDAM-ER xuống điểm vượt sông quan trọng gần Kamyanske. Đây không phải là một cây cầu thông thường; đây là con đường nhựa chất lượng cao duy nhất trong khu vực, tuyến đường mà Nga dùng để lén lút đưa xe nhẹ và xe tải tiếp tế, né tránh những con drone FPV như những bóng ma săn mồi của Ukraine. Bom nổ tung, biến điểm vượt thành đống đổ nát, cắt đứt mạch máu logistics của các đơn vị Nga ở miền nam. Đây là phản ứng chiến lược của Kyiv trước chiến thuật "kế hoạch B" của Moscow: khi Nga bỏ giáp nặng để tránh FPV bằng tốc độ, Ukraine đáp lại bằng cách: "Vậy thì chúng tôi sẽ phá nát những con đường mà các ông dùng để chạy trốn." Hai đòn đánh đồng thời, cách nhau hàng trăm cây số, không phải ngẫu nhiên – chúng là lời tuyên chiến chống lại sự xâm lược man rợ, chứng minh rằng Ukraine không chỉ phòng thủ, mà đang chủ động bóp nghẹt hơi thở của kẻ thù.
Sự trớ trêu cay đắng ở đây nằm ở nguồn gốc của thảm họa: chính bộ máy tuyên truyền của Putin đã tự tay trao chìa khóa cho Ukraine. Alexander Kots, nhà báo chiến trường khét tiếng của Komsomolskaya Pravda, dưới sức ép từ Sergey Kiriyenko – phó chánh văn phòng tổng thống Nga – đã phát tán video "chiến thắng" vào ngày 10 tháng 11. Trong đó, ông ta khoe khoang đoàn xe "Mad Max" lăn bánh qua sương mù, như thể đó là cuộc diễu hành chiến thắng. Nhưng video ấy không chỉ lộ vị trí; nó phơi bày tọa độ chính xác của tuyến đường Celidovo-Pokrovsk, lộ rõ cách Nga dùng nó để tiếp tế cho cuộc bao vây Pokrovsk. Tình báo Ukraine, với những drone nhiệt FPV xuyên thủng sương mù, đã theo dấu dấu vết nhiệt từ động cơ xe máy và thân nhiệt lính Nga, bắn hạ đoàn xe từng chiếc một. Và rồi, chỉ năm ngày sau, Kots buộc phải "thú tội" trên kênh của mình: con đường đã bị Ukraine gài mìn và bom phá, trở nên bất khả thi. Đây không phải là lời thú nhận; đây là tiếng kêu thét của sự thất bại, một propagandist từng ca ngợi Putin nay trở thành nhân chứng cho sự sụp đổ của chính ông chủ mình.
Pokrovsk không phải là một chấm nhỏ trên bản đồ; nó là trái tim đập của Donbass, nút giao đường sắt và cao tốc lớn cuối cùng dưới tay kiểm soát của Ukraine. M04 – tuyến cung ứng chính cho các đồn trú ở Kostyantynivka, Kramatorsk và Sloviansk – chạy sát phía bắc thị trấn, nay bị Nga siết chặt thành nút thắt 5-10km trong tầm bắn pháo. Nếu Putin chiếm được Pokrovsk hoặc cắt đứt M04, hàng chục nghìn lính Ukraine sẽ rơi vào vòng vây logistics khổng lồ: không đạn dược, không tiếp tế, không sơ tán thương vong. Đó là lý do ông ta ném 25.000 lính vào cối xay thịt chỉ trong tháng 10, theo lời Tổng thống Zelensky – một con số vượt cả Bakhmut về mức độ tàn bạo. Nhưng giờ đây, trong sự mỉa mai nghiệt ngã, khi các tướng lĩnh Putin cố cắt cổ Ukraine, họ lại tự chặt đứt tay mình. Video của Kots không chỉ là sai lầm; nó là quả bom hẹn giờ, biến giấc mơ Donbass của Putin thành cơn ác mộng bùn lầy.
Và đằng sau những đòn đánh này là sự sụp đổ có hệ thống của phòng không Nga. Chỉ đêm trước, từ 14 đến 15 tháng 11, Ukraine đã dùng tên lửa Neptune tầm xa đánh chìm bốn hệ thống S-400 ở cảng Novorossiysk – lần đầu tiên sử dụng loại vũ khí đất liền này, theo xác nhận từ chính Zelensky. Hình ảnh vệ tinh và báo cáo SBU cho thấy 12 bệ phóng S-400 bị chất đống ở cảng, nay mất bốn bệ cùng hai radar cảnh báo sớm 96N6 và hai radar mục tiêu 92N6 – những báu vật quý giá hơn cả vàng. Mỗi S-400 bị phá hủy là một hành lang trời mở ra cho phi cơ Ukraine, cho phép MiG-29 và F-16 lượn lờ mà không sợ hãi. Báo cáo từ ngày 14 tháng 11 cho thấy kỹ thuật viên Ukraine đang chuẩn bị F-16 cho các phi vụ hàng ngày – dấu hiệu rõ ràng rằng những con máy bay này không còn chỉ huấn luyện, mà đã bước vào nhịp chiến đấu thực thụ. Dù đòn đánh Celidovo-Pokrovsk do MiG-29 hay F-16 thực hiện, kết quả là như nhau: Nga mất khả năng không chiến, và Ukraine giành quyền kiểm soát bầu trời.
Công nghệ phương Tây là chìa khóa cho sự lật ngược này. Những quả bom lượn JDAM hay Hammer của Pháp biến bom sắt "ngu" thành vũ khí thông minh, với bộ dẫn đường GPS và cánh lượn, cho phép thả từ xa an toàn, chính xác đến từng milimet. Chúng mang theo hàng trăm ký thuốc nổ, được thiết kế để xóa sổ đường sá, cầu cống hay trung tâm chỉ huy. Ở Celidovo-Pokrovsk, những hố bom ấy không chỉ là vết thương; chúng là lời nguyền rủa vĩnh viễn lên kế hoạch của Putin. Nga đã mất hơn 5.000 xe tải quân sự trong cuộc chiến, buộc phải dùng xe máy và bukhanka cũ kỹ – nhưng ngay cả tốc độ ấy cũng vô ích khi Ukraine có drone nhiệt nhìn xuyên sương mù, săn lùng nhiệt độ động cơ và cơ thể con người. Lữ đoàn Jaeger 68 "Hornets" của Ukraine đã biến những cuộc "xâm nhập" của Nga thành cuộc săn thú, với propagandist Boris Rozhin thậm chí thừa nhận: "UAV giám sát mọi tuyến đường, chỉ những kẻ dũng cảm nhất mới sống sót."
Sự tuyệt vọng của Nga ở Pokrovsk không phải ngẫu nhiên; nó là đỉnh điểm của chuỗi thất bại thảm hại. Theo Viện Nghiên cứu Chiến tranh (ISW), Nga đã thử tấn công cơ giới hóa ngày 6 tháng 11, chỉ để FPV và vũ khí chống tăng Ukraine săn lùng đoàn xe đắt đỏ. Khi thất bại, họ quay sang sóng người – 25.000 thương vong tháng 10, theo Zelensky, một tỷ lệ vượt Bakhmut về sự tàn khốc. Rồi đến xâm nhập 300 lính mặc thường dân – tội ác chiến tranh theo Công ước Geneva – chiếm tòa thị chính Pokrovsk cho tuyên truyền, chỉ để Lữ đoàn Separate 425 "Skyeila" tái chiếm trong vài giờ, cắm cờ Ukraine lên mái nhà. Đến ngày 10 tháng 11, chỉ còn "Mad Max" tự sát dưới sương mù, hy vọng che mắt cảm biến quang học – nhưng nhiệt lượng không thể giấu diếm. Đây không phải chiến thuật thiên tài; đây là bi kịch hài hước của một đạo quân kiệt quệ, nơi propagandist như Kots phải bịa chuyện chiến thắng để che đậy nỗi kinh hoàng.
Và giờ, với đường Celidovo-Pokrovsk bị phá, Nga không còn tuyến đường an toàn cho xe máy, bukhanka hay xe tải. Putin ám ảnh Pokrovsk vì nó là chìa khóa cho giấc mơ kiểm soát Donetsk – giấc mơ kéo dài 11 năm mà ông ta chưa bao giờ chạm tới. Nhưng thay vì bao vây Ukraine, Nga nay tự vây mình trong logistics ác mộng. Trong khi các tướng lĩnh Putin mơ cắt M04, họ đã mất tuyến đường tấn công chính của mình – như vua cờ vua cố chiếu tướng đối thủ trong khi tặng không hậu cho miễn phí. Đòn đánh kép Pokrovsk-Zaporizhzhia ngày 15 tháng 11 không chỉ là quân sự; nó là lời tuyên ngôn đạo đức, rằng sự xâm lược của Putin sẽ bị đáp trả bằng sự kiên cường và thông minh. Kremlin có thể tiếp tục ảo tưởng, nhưng thực tế là không khoan nhượng: mỗi video khoe khoang là một quả bom chờ nổ, mỗi propagandist là một kẻ phản bội bất đắc dĩ, và mỗi binh sĩ Nga là nạn nhân của giấc mơ đẫm máu từ Moscow.
Bây giờ, khi sương mù tan ở Pokrovsk, những gì lộ ra không phải chiến thắng của Nga, mà là đống đổ nát của tham vọng Putin. Ukraine không chỉ sống sót; họ đang chiến đấu với lửa giận của những người bảo vệ tự do, biến mỗi đòn đánh thành bước tiến hướng tới công lý. Liệu Moscow có học được bài học từ sự phản bội của chính mình? Hay họ sẽ tiếp tục lao vào bóng tối, nơi mỗi bước chân là một sai lầm chết người? Pokrovsk đang kể câu chuyện ấy – câu chuyện về sự sụp đổ của đế chế dối trá, và sự trỗi dậy của ý chí bất khuất.
%20(Ti%E1%BA%BFng%20Vi%E1%BB%87t).png)