Đức dẫn đầu liên minh Tây Phương: gói viện trợ quân sự 500 triệu USD cho Ukraine qua tuyến cung ứng NATO mới
Ngày 13 tháng 8 năm 2025, tại Berlin, Thủ tướng Đức Friedrich Merz đứng bên cạnh Tổng thống Ukraine Volodymyr Zelenskyy, siết chặt tay trong một cử chỉ mang đầy ý nghĩa chính trị và quân sự. Cuộc gặp gỡ này không chỉ là một nghi thức ngoại giao mà là lời tuyên bố mạnh mẽ: Đức, cùng với các đồng minh phương Tây, đang khởi động một gói viện trợ quân sự trị giá tới 500 triệu USD dành cho Ukraine, sử dụng một tuyến cung ứng mới do NATO điều phối. Trong bối cảnh chiến tranh Nga-Ukraine tiếp tục leo thang, động thái này đánh dấu bước ngoặt quan trọng, khẳng định cam kết không khoan nhượng của châu Âu trong việc hỗ trợ Kyiv chống lại các cuộc tấn công dồn dập từ Moscow. Đây không chỉ là vấn đề viện trợ; đây là một thông điệp gửi tới Điện Kremlin rằng phương Tây sẽ không đứng nhìn khi dân thường Ukraine bị tàn sát dưới mưa bom đạn.
Cuộc chiến ở Ukraine, giờ đã kéo dài hơn ba năm kể từ khi Nga phát động cuộc xâm lược toàn diện vào tháng 2 năm 2022, đã để lại những vết thương sâu sắc. Theo Liên Hợp Quốc, hơn 12.000 dân thường Ukraine đã thiệt mạng do các cuộc không kích không ngừng nghỉ của Nga nhắm vào các khu vực đô thị phía sau chiến tuyến. Những con số này không chỉ là thống kê; chúng là những câu chuyện đau lòng về những gia đình bị xé nát, những thành phố bị san phẳng, và một dân tộc kiên cường đang chiến đấu để bảo vệ sự tồn tại của mình. Trong bối cảnh đó, gói viện trợ mới này, với trọng tâm là các hệ thống phòng không tiên tiến, là một nỗ lực cấp bách để bảo vệ bầu trời Ukraine khỏi những đợt tấn công tàn khốc của Nga.
Đức, quốc gia đã chi hoặc cam kết viện trợ quân sự cho Ukraine với tổng trị giá khoảng 47 tỷ USD kể từ đầu cuộc chiến, đang khẳng định vai trò lãnh đạo của mình trong liên minh phương Tây. Thủ tướng Merz, với phong thái cứng rắn nhưng đầy tính toán, đã nhấn mạnh rằng gói viện trợ này sẽ tập trung vào các nhu cầu ưu tiên của Ukraine trên chiến trường, đặc biệt là khả năng phòng không “vô cùng quan trọng”. Những hệ thống này không chỉ nhằm bảo vệ các thành phố và cơ sở hạ tầng mà còn là lá chắn cho hy vọng của một dân tộc đang đối mặt với hiểm nguy từng giờ. Tuy nhiên, Đức không hành động đơn độc. Gói viện trợ này là kết quả của sự phối hợp chặt chẽ với các đồng minh, dù danh tính cụ thể của các quốc gia tham gia không được công bố. Điều này cho thấy sự đoàn kết chưa từng có giữa các nước phương Tây, bất chấp những khác biệt về chính sách nội bộ hay áp lực kinh tế.
Điểm đáng chú ý là gói viện trợ sẽ được chuyển giao thông qua một tuyến cung ứng mới do NATO thiết lập. Đầu tháng này, Hà Lan đã mở đường cho sáng kiến này bằng cách cam kết cung cấp thiết bị phòng không, đạn dược và các hỗ trợ quân sự khác trị giá 582 triệu USD. Ngay sau đó, Thụy Điển, cùng với các nước Bắc Âu là Đan Mạch và Na Uy, đã công bố đóng góp 275 triệu USD cho một nỗ lực chung nhằm cung cấp thêm các hệ thống phòng không, vũ khí chống tăng, đạn dược và phụ tùng. Hai lô thiết bị, phần lớn được mua từ Hoa Kỳ, dự kiến sẽ đến Ukraine trong tháng này, mặc dù gói viện trợ từ các nước Bắc Âu có thể phải chờ đến tháng 9. Sự phối hợp này không chỉ thể hiện sức mạnh tập thể mà còn là minh chứng cho sự thay đổi chiến lược của NATO trong việc hỗ trợ Ukraine một cách hiệu quả và nhanh chóng hơn.
Tuy nhiên, sự quyết đoán của Đức và các đồng minh không thể che giấu những thách thức lớn lao phía trước. Cuộc chiến ở Ukraine không chỉ là một cuộc xung đột quân sự mà còn là một bài kiểm tra cho ý chí chính trị của phương Tây. Trong khi Đức và châu Âu tăng cường hỗ trợ, Hoa Kỳ, dưới sự lãnh đạo của Tổng thống Donald Trump, dường như đang duy trì một lập trường thận trọng hơn. Trump, người đã nhiều lần bày tỏ ý định giảm bớt can thiệp của Mỹ vào các cuộc xung đột nước ngoài, chưa đưa ra tuyên bố công khai về gói viện trợ này. Điều này đặt ra câu hỏi liệu Washington có tiếp tục đóng vai trò là nhà cung cấp chính cho các thiết bị quân sự hay không, đặc biệt khi phần lớn vũ khí trong gói viện trợ được mua từ Mỹ. Sự im lặng từ Nhà Trắng có thể là dấu hiệu của một sự rạn nứt tiềm tàng trong liên minh phương Tây, khi châu Âu dường như đang phải gánh vác nhiều trách nhiệm hơn trong việc hỗ trợ Ukraine.
Trong khi đó, trên chiến trường, Ukraine đang đối mặt với những áp lực chưa từng có. Các cuộc không kích của Nga không chỉ nhắm vào cơ sở hạ tầng quân sự mà còn cố tình phá hủy các khu dân cư, bệnh viện và trường học, với mục tiêu làm suy yếu tinh thần của người dân Ukraine. Zelenskyy, trong bài phát biểu tại Berlin, không ngần ngại gọi đây là “tội ác chiến tranh” và kêu gọi cộng đồng quốc tế hành động mạnh mẽ hơn. Ông nhấn mạnh rằng các hệ thống phòng không không chỉ là vũ khí mà còn là biểu tượng của sự sống còn, giúp bảo vệ hàng triệu người dân vô tội. Lời kêu gọi của ông vang lên như một tiếng chuông cảnh tỉnh, nhắc nhở thế giới rằng cuộc chiến này không chỉ là vấn đề của Ukraine mà là cuộc chiến vì các giá trị dân chủ và tự do.
Tuy nhiên, gói viện trợ này, dù quan trọng, vẫn chỉ là một phần của bức tranh lớn hơn. Ukraine cần nhiều hơn là vũ khí; họ cần sự hỗ trợ kinh tế, nhân đạo và chính trị để tái thiết một đất nước đang bị tàn phá. Đức, với vai trò là nền kinh tế lớn nhất châu Âu, đang cố gắng đáp ứng những nhu cầu này, nhưng không thể làm điều đó một mình. Sự phối hợp với các nước Bắc Âu, và hy vọng là cả Hoa Kỳ, sẽ quyết định liệu Ukraine có thể tiếp tục đứng vững trước sức mạnh quân sự của Nga hay không. Hơn nữa, tuyến cung ứng mới của NATO, dù đầy hứa hẹn, vẫn cần được thử nghiệm trong thực tế. Việc vận chuyển vũ khí qua các khu vực có nguy cơ bị tấn công đòi hỏi sự phối hợp chặt chẽ và an ninh nghiêm ngặt, một thách thức không hề nhỏ trong bối cảnh chiến tranh.
Khi Merz và Zelenskyy đứng cùng nhau tại Berlin, hình ảnh của họ gửi đi một thông điệp mạnh mẽ: phương Tây sẽ không lùi bước. Nhưng đằng sau những lời cam kết và những cái bắt tay, cuộc chiến vẫn tiếp diễn với cái giá phải trả bằng máu và nước mắt. Gói viện trợ 500 triệu USD là một bước tiến, nhưng nó chỉ là một phần của cuộc chiến dài hơi. Ukraine, với sự hỗ trợ của các đồng minh, đang chiến đấu không chỉ để bảo vệ lãnh thổ mà còn để bảo vệ ý chí của một dân tộc. Liệu phương Tây có thể duy trì sự đoàn kết và quyết tâm này trong những tháng ngày sắp tới? Chỉ thời gian mới có thể trả lời.