Bà Hillary Clinton nói rằng bà sẽ "đề cử" Trump cho giải Nobel nếu ông chấm dứt xung đột ở Ukraine


Trong một diễn biến gây sốc, cựu Ngoại trưởng Hoa Kỳ và ứng cử viên tổng thống năm 2016 Hillary Clinton đã công khai tuyên bố rằng bà sẵn sàng đề cử Tổng thống đương nhiệm Donald Trump cho Giải Nobel Hòa bình nếu ông có thể chấm dứt cuộc xung đột Nga-Ukraine một cách công bằng và hiệu quả. Lời tuyên bố này, được đưa ra trong một buổi phỏng vấn trên podcast Raging Moderates vào ngày 15 tháng 8 năm 2025, đã làm dấy lên một làn sóng tranh cãi dữ dội trên toàn cầu, không chỉ vì sự đối lập chính trị giữa Clinton và Trump mà còn vì những hệ lụy phức tạp mà nó mang lại trong bối cảnh địa chính trị đang căng thẳng.

Cuộc xung đột Nga-Ukraine, kéo dài hơn ba năm rưỡi, đã trở thành một trong những thách thức lớn nhất đối với hòa bình thế giới kể từ Thế chiến thứ hai. Với hàng chục ngàn người thiệt mạng, hàng triệu người phải di tản, và nền kinh tế toàn cầu bị ảnh hưởng nặng nề bởi các lệnh trừng phạt và gián đoạn chuỗi cung ứng, áp lực quốc tế để tìm ra một giải pháp hòa bình đang ở mức đỉnh điểm. Trong bối cảnh đó, Tổng thống Trump, người vừa trở lại Nhà Trắng sau chiến thắng vang dội vào tháng 11 năm 2024, đã đặt mục tiêu chấm dứt cuộc chiến này như một ưu tiên hàng đầu trong nhiệm kỳ thứ hai của mình. Ông đã nhiều lần tuyên bố trên các diễn đàn công khai và qua các bài đăng trên Truth Social rằng ông có thể đạt được một lệnh ngừng bắn, thậm chí còn tự nhận mình xứng đáng nhận Giải Nobel Hòa bình không chỉ cho nỗ lực ở Ukraine mà còn cho các thành tựu khác, như việc làm trung gian cho lệnh ngừng bắn giữa Ấn Độ và Pakistan vào tháng 5 năm 2025, hay cuộc xung đột ngắn ngày giữa Israel và Iran.

Lời đề nghị của bà Clinton không phải là không có điều kiện. Trong buổi phỏng vấn, bà nhấn mạnh rằng bà sẽ chỉ ủng hộ việc đề cử Trump nếu ông có thể đàm phán một thỏa thuận “không để Ukraine phải nhượng bộ lãnh thổ cho kẻ xâm lược” và “thực sự đứng lên chống lại Vladimir Putin”. Bà lập luận rằng một giải pháp hòa bình phải đảm bảo rằng tham vọng của Putin về một “Đại Nga” không được củng cố, đồng thời củng cố quyền tự quyết của Ukraine. Đây là một ngưỡng rất cao, đặc biệt khi xem xét các động thái gần đây của Trump, người đã bị chỉ trích vì bị cho là quá mềm mỏng với Putin. Một ví dụ điển hình là việc một nghị sĩ Ukraine, Oleksandr Merezhko, đã rút lại đề cử Trump cho Giải Nobel Hòa bình vào tháng 6 năm 2025, với lý do ông “thỏa hiệp” với Nga và không thực hiện được các cam kết về hòa bình cho Ukraine.

Tuy nhiên, lời tuyên bố của bà Clinton không chỉ là một sự công nhận tiềm năng về khả năng ngoại giao của Trump mà còn là một nước đi chính trị đầy tính toán. Trong một thế giới mà các liên minh và đối thủ thay đổi nhanh chóng, việc bà Clinton, một biểu tượng của Đảng Dân chủ, đưa ra lời khen ngợi dành cho Trump – đối thủ chính trị lớn nhất của bà – là một động thái gây sững sờ. Một số nhà phân tích cho rằng đây có thể là nỗ lực của bà nhằm giành lại ảnh hưởng trong một bối cảnh chính trị mà Đảng Dân chủ đang chật vật tìm kiếm một hướng đi mới sau thất bại trong cuộc bầu cử năm 2024. Những người khác lại nhìn nhận đây là một cách để bà Clinton định vị mình như một nhân vật hòa giải, vượt lên trên những chia rẽ đảng phái để ủng hộ lợi ích quốc gia và toàn cầu.

Trong khi đó, Trump dường như không bỏ lỡ cơ hội để tận dụng sự ủng hộ bất ngờ này. Trong các bài đăng trên Truth Social, ông đã liên tục nhấn mạnh rằng ông xứng đáng nhận Giải Nobel Hòa bình, thậm chí còn tuyên bố rằng ông đáng lẽ đã được trao giải “bốn hoặc năm lần” vì những đóng góp của mình trong các cuộc xung đột toàn cầu, từ Rwanda, Congo, đến Serbia và Kosovo. Trump cũng không ngần ngại chỉ trích rằng giải thưởng này thường chỉ được trao cho “những người theo chủ nghĩa tự do”, ám chỉ việc cựu Tổng thống Barack Obama từng nhận giải vào năm 2009.

Câu chuyện về Giải Nobel Hòa bình của Trump không phải là mới. Ông đã được đề cử nhiều lần trong quá khứ, bao gồm bởi Thủ tướng Israel Benjamin Netanyahu và chính phủ Pakistan vì vai trò của ông trong Hiệp định Abraham và lệnh ngừng bắn giữa Ấn Độ và Pakistan. Tuy nhiên, những nỗ lực của ông trong việc giải quyết cuộc xung đột Nga-Ukraine đã gặp phải nhiều trở ngại. Một lệnh ngừng bắn mong manh được đàm phán vào tháng 6 năm 2025 đã nhanh chóng sụp đổ khi giao tranh bùng phát trở lại, khiến hy vọng về một giải pháp hòa bình lâu dài tan biến. Hơn nữa, việc Trump bị cáo buộc “thỏa hiệp” với Putin đã làm dấy lên sự hoài nghi từ các đồng minh phương Tây, đặc biệt là các nhà lãnh đạo châu Âu, những người lo ngại rằng Mỹ có thể gây áp lực buộc Ukraine phải nhượng bộ để đạt được một thỏa thuận nhanh chóng.

Cuộc gặp thượng đỉnh sắp tới giữa Trump và Putin tại Anchorage, Alaska, vào ngày 15 tháng 8 năm 2025, đang thu hút sự chú ý của toàn thế giới. Ban đầu được lên kế hoạch là một cuộc gặp trực tiếp giữa hai nhà lãnh đạo, sự kiện này đã được điều chỉnh thành một cuộc họp ba bên, với sự tham gia của Ngoại trưởng Mỹ Marco Rubio và Đặc phái viên Steve Witkoff, cùng với hai quan chức Nga khác. Sự thay đổi này, theo Nhà Trắng, nhằm đảm bảo một cuộc đối thoại cân bằng hơn, nhưng nó cũng làm dấy lên suy đoán rằng Trump đang tìm cách giảm bớt áp lực từ những lời chỉ trích về mối quan hệ của ông với Putin. Diễn ra tại Căn cứ Không quân Elmendorf-Richardson, cuộc họp này đánh dấu lần gặp mặt trực tiếp đầu tiên giữa Trump và Putin kể từ nhiệm kỳ đầu tiên của ông, và kết quả của nó có thể định hình không chỉ tương lai của Ukraine mà còn cả triển vọng của Trump trong việc đạt được Giải Nobel Hòa bình.

Trong khi đó, phản ứng từ công chúng và các nhà bình luận chính trị rất đa dạng. Trên nền tảng X, các cuộc thảo luận về lời đề nghị của bà Clinton đã làm nóng các diễn đàn trực tuyến. Một số người ca ngợi bà vì sự cởi mở và tinh thần thực dụng, trong khi những người khác chỉ trích bà vì cho rằng đây là một động thái cơ hội nhằm lấy lòng những cử tri trung lập. Một số ý kiến thậm chí còn gọi đây là “sự phản bội” đối với các giá trị của Đảng Dân chủ, đặc biệt khi xét đến lịch sử đối đầu gay gắt giữa bà Clinton và Trump trong cuộc bầu cử năm 2016. Trong khi đó, những người ủng hộ Trump hoan nghênh tuyên bố này như một sự xác nhận cho khả năng lãnh đạo của ông, với một số người còn gọi đây là “cú đánh knock-out” vào những người chỉ trích ông.

Tuy nhiên, con đường đến với Giải Nobel Hòa bình của Trump vẫn còn nhiều chông gai. Ngoài những thách thức trong việc đàm phán một thỏa thuận hòa bình bền vững ở Ukraine, ông còn phải đối mặt với những tranh cãi trong nước, bao gồm cả những lời chỉ trích về cách ông xử lý các vấn đề như hồ sơ Epstein hay các chính sách thương mại gây tranh cãi. Hơn nữa, Ủy ban Nobel, có trụ sở tại Oslo, Na Uy, nổi tiếng với việc đưa ra các quyết định dựa trên những tiêu chí nghiêm ngặt và thường xuyên né tránh các ứng cử viên gây tranh cãi. Việc Trump từng liên lạc trực tiếp với Bộ trưởng Tài chính Na Uy Jens Stoltenberg để vận động cho giải thưởng càng làm dấy lên nghi ngờ về tính khách quan của ông trong quá trình này.

Khi thế giới dõi theo cuộc họp thượng đỉnh ở Alaska, câu hỏi lớn nhất vẫn là liệu Trump có thể biến lời hứa của mình thành hiện thực hay không. Một thỏa thuận hòa bình thành công không chỉ có thể định hình lại di sản của ông mà còn có khả năng thay đổi cán cân quyền lực toàn cầu. Tuy nhiên, như bà Clinton đã nhấn mạnh, bất kỳ giải pháp nào cũng phải đảm bảo công lý cho Ukraine và không được phép củng cố tham vọng của Putin. Liệu Trump có thể đáp ứng được kỳ vọng này, hay đây chỉ là một chương khác trong câu chuyện đầy kịch tính về tham vọng Nobel của ông? Chỉ thời gian mới có thể trả lời.
No image available