Nga đưa ra các điều khoản trừng phạt trong các cuộc đàm phán hòa bình với Ukraine
Ngày 3 tháng 6 năm 2025, cuộc xung đột Nga - Ukraine tiếp tục phủ bóng đen lên hòa bình toàn cầu, khi các nỗ lực đàm phán hòa bình giữa hai quốc gia dường như đang trượt dài trong vũng lầy của sự bất tín và tham vọng địa chính trị. Trong bối cảnh Tổng thống Donald Trump đang nắm quyền tại Nhà Trắng, thế giới dõi theo từng động thái, chờ đợi một bước ngoặt có thể thay đổi cục diện. Tuy nhiên, bài viết mới nhất từ Yahoo News với tiêu đề “Nga - Ukraine: Nói chuyện hòa bình, vẫn cách xa thực tế” đã phơi bày một sự thật đau lòng: hòa bình vẫn là một giấc mơ xa vời, bị kìm kẹp bởi những toan tính chiến lược và lòng thù hận sâu sắc.
Cuộc chiến Nga - Ukraine, bước sang năm thứ ba, không chỉ là một cuộc xung đột khu vực mà đã trở thành tâm điểm của một cuộc đối đầu toàn cầu, nơi các siêu cường tranh giành ảnh hưởng và các giá trị dân chủ bị đặt dưới thử thách khắc nghiệt. Điện Kremlin, dưới sự lãnh đạo của Tổng thống Vladimir Putin, tiếp tục duy trì lập trường cứng rắn, khẳng định rằng bất kỳ thỏa thuận hòa bình nào cũng phải công nhận các vùng lãnh thổ mà Nga đã sáp nhập – một yêu sách mà Ukraine và các đồng minh phương Tây coi là không thể chấp nhận được. Trong khi đó, Tổng thống Ukraine Volodymyr Zelenskyy, với sự kiên định đáng kinh ngạc, tuyên bố rằng Ukraine sẽ không nhượng bộ dù chỉ một tấc đất, nhấn mạnh rằng hòa bình chỉ có thể đạt được khi chủ quyền quốc gia được khôi phục hoàn toàn.
Theo Yahoo News, các cuộc đàm phán hòa bình gần đây, dù được tổ chức dưới sự trung gian của các bên thứ ba như Thổ Nhĩ Kỳ và Liên Hợp Quốc, đã không đạt được bất kỳ tiến triển đáng kể nào. Các cuộc gặp gỡ, dù trực tiếp hay qua kênh ngoại giao, thường kết thúc trong sự bế tắc, với mỗi bên cáo buộc bên kia thiếu thiện chí. Nga yêu cầu Ukraine phải “phi quân sự hóa” và “phi phát xít hóa” – những thuật ngữ mơ hồ nhưng đầy tính khiêu khích, trong khi Ukraine nhấn mạnh rằng bất kỳ thỏa thuận nào cũng phải bao gồm việc Nga rút hoàn toàn quân đội khỏi lãnh thổ Ukraine, bao gồm cả Crimea. Sự bất đồng này không chỉ là vấn đề ngôn ngữ mà là biểu hiện của một hố sâu ngăn cách về ý thức hệ và lợi ích quốc gia.
Tình hình trên chiến trường càng làm gia tăng sự phức tạp. Các báo cáo từ mặt trận cho thấy Nga đang tăng cường các cuộc tấn công vào các thành phố phía Đông Ukraine, trong khi Ukraine, được hỗ trợ bởi vũ khí hiện đại từ Mỹ và châu Âu, đã tổ chức các cuộc phản công gây tổn thất nặng nề cho lực lượng Nga. Tuy nhiên, cái giá phải trả là quá đắt: hàng chục ngàn sinh mạng đã mất, hàng triệu người phải rời bỏ quê hương, và cơ sở hạ tầng của Ukraine bị tàn phá nghiêm trọng. Theo Liên Hợp Quốc, hơn 14 triệu người Ukraine đã phải di tản kể từ khi xung đột bắt đầu, tạo ra một trong những cuộc khủng hoảng nhân đạo tồi tệ nhất trong thế kỷ 21.
Trong bối cảnh này, vai trò của Tổng thống Trump trở thành tâm điểm chú ý. Với chính sách “Nước Mỹ trên hết” được tái khởi động trong nhiệm kỳ thứ hai, ông Trump đã nhiều lần tuyên bố rằng ông có thể chấm dứt cuộc chiến này “trong 24 giờ” thông qua đàm phán trực tiếp với Putin và Zelenskyy. Tuy nhiên, các nhà phân tích tỏ ra nghi ngờ về khả năng này. Họ cho rằng cách tiếp cận của Trump, vốn ưu tiên các thỏa thuận song phương và ít chú trọng đến các liên minh đa phương như NATO, có thể làm suy yếu vị thế của Ukraine trong các cuộc đàm phán. Một số ý kiến lo ngại rằng Trump có thể gây áp lực buộc Ukraine nhượng bộ lãnh thổ để đạt được một thỏa thuận hòa bình nhanh chóng, qua đó ghi điểm chính trị trong nước mà không giải quyết được gốc rễ của vấn đề.
Phương Tây, đặc biệt là Liên minh châu Âu, đang ở trong tình thế tiến thoái lưỡng nan. Một mặt, các nước châu Âu tiếp tục cung cấp viện trợ quân sự và tài chính cho Ukraine, với tổng giá trị lên tới hàng trăm tỷ USD. Mặt khác, sự mệt mỏi về chiến tranh đang len lỏi trong lòng công chúng châu Âu, đặc biệt khi giá năng lượng tăng vọt và lạm phát gây áp lực lên nền kinh tế. Một số lãnh đạo châu Âu, như Thủ tướng Hungary Viktor Orban, đã công khai kêu gọi một lệnh ngừng bắn ngay lập tức, bất chấp việc điều này có thể mang lại lợi thế chiến lược cho Nga. Trong khi đó, các quốc gia như Ba Lan và các nước Baltic kiên quyết ủng hộ Ukraine, cảnh báo rằng bất kỳ sự nhượng bộ nào trước Nga sẽ mở đường cho các hành động xâm lược tiếp theo.
Trên trường quốc tế, Trung Quốc và Ấn Độ – hai cường quốc có ảnh hưởng ngày càng lớn – vẫn giữ lập trường trung lập một cách thận trọng. Bắc Kinh, dù không công khai ủng hộ Nga, đã tăng cường mua dầu khí từ Moscow, qua đó giúp Điện Kremlin duy trì nguồn tài chính để tiếp tục cuộc chiến. Trong khi đó, Ấn Độ tiếp tục duy trì mối quan hệ thân thiện với cả Nga và phương Tây, đóng vai trò trung gian trong một số sáng kiến ngoại giao nhưng chưa thể tạo ra bước đột phá. Sự thiếu đoàn kết trong cộng đồng quốc tế càng khiến triển vọng hòa bình trở nên mong manh.
Trong khi các nhà lãnh đạo thế giới vật lộn với những toan tính chiến lược, người dân Ukraine vẫn là những người chịu thiệt hại nặng nề nhất. Các thành phố như Kharkiv và Mariupol đã bị tàn phá, những câu chuyện về mất mát và đau thương tràn ngập trên các phương tiện truyền thông. Một người mẹ ở Kyiv, được Yahoo News trích dẫn, chia sẻ: “Chúng tôi không muốn chiến tranh, nhưng chúng tôi cũng không thể sống dưới ách chiếm đóng. Hòa bình không thể là sự đầu hàng.” Những lời này phản ánh tâm trạng của hàng triệu người Ukraine, những người đang chiến đấu không chỉ vì lãnh thổ mà còn vì danh dự và tương lai của dân tộc.
Cuộc xung đột này cũng đặt ra những câu hỏi lớn hơn về trật tự thế giới. Liệu các giá trị dân chủ và tự do có thể đứng vững trước sức ép của các chế độ chuyên quyền? Liệu các tổ chức quốc tế như Liên Hợp Quốc có còn đủ sức mạnh để duy trì hòa bình? Và quan trọng hơn, liệu thế giới có thể tránh được một cuộc chiến tranh toàn diện khi các siêu cường ngày càng bị cuốn vào vòng xoáy đối đầu? Những câu hỏi này không chỉ liên quan đến Nga và Ukraine mà còn là bài kiểm tra cho lương tâm và ý chí của cả nhân loại.
Trong bối cảnh đó, những nỗ lực ngoại giao tiếp theo sẽ là cơ hội cuối cùng để ngăn chặn thảm họa. Các cuộc đàm phán dự kiến diễn ra trong vài tuần tới, với sự tham gia của các bên trung gian, có thể là tia hy vọng mong manh. Nhưng như lịch sử đã chứng minh, hòa bình không bao giờ đến dễ dàng. Nó đòi hỏi sự can đảm, sự hy sinh và trên hết, một ý chí chung để đặt lợi ích của con người lên trên tham vọng quyền lực. Trong khi thế giới chờ đợi, bóng tối của chiến tranh vẫn lơ lửng, và giấc mơ về hòa bình vẫn là một ngọn lửa le lói giữa cơn bão.